Thơ Huỳnh Kim Bửu
Mõ sừng
Chiều – chim bay mỏi
Vật vã ngọn khói đồng
Nỗi niềm muốn gởi hư không
Ngại chòm mây lữ thứ
Em từ viễn xứ
Chữ nghĩa cũng chau mày
Ngày tháng đong đầy
Cơn mê.
Chiều – trăng non
Ký ức mỏi mòn
Thôn nữ ra sông tắm mát
Ngại ngùng cò, vạc, cái nông…
Gió thổi hồng
Vườn xưa của mẹ
Không còn ngày tháng thong dong
Cho mẹ ăn trầu đánh răng đen nhánh.
Chầm chậm chiều
Mục đồng ngồi lưng trâu
Gõ niềm cô liêu
Vào mõ sừng.
3 nhận xét:
Chầm chậm chiều
Mục đồng ngồi lưng trâu
Gõ niềm cô liêu
Vào mõ sừng.
...........
Đúng là nỗi buồn dội ngươc vào trong.
Chúc anh Bửu khỏe nhe!
Chào anh Huỳnh Kim Bửu!
Chầm chậm chiều
Mục đồng ngồi lưng trâu
Gõ niềm cô liêu
Vào mõ sừng.
Hình ảnh mục đồng dẫu cũ nhưng rất mới trong thơ anh, đẹp lắm. Chơn Hiền chúc mừng anh.
Đăng nhận xét