Thơ Huỳnh Kim Bửu
Cảm xúc
Tôi về tìm lại ngõ xưa
Rêu phong nếp cũ, giọt mưa rơi buồn
Tưởng chừng ngày cũ đưa hương
Mà lòng như dạ lý hương thơm nồng.
Thương ai qua mấy nẻo vòng
Gặp hoa mắc cỡ nở hồng lối trưa
Vườn xưa xoài mận đung đưa
Thanh u một cõi giấc trưa đầy cành
Nhớ làm sao những giọt tranh
Mở bàn tay hứng tuổi xanh ngọc ngà
Hứng lời câu hát dân ca:
“Trách lòng bạn ngọc sao mà mau quên”
Tôi về đi lại lối quen
Cơn mưa bất chợt, mái hiên nhà người
Tình như giọt nước còn tươi
Trinh nguyên từ thuở mây trời rơi nghiêng.
2 nhận xét:
Tôi về đi lại lối quen
Cơn mưa bất chợt, mái hiên nhà người
Tình như giọt nước còn tươi
Trinh nguyên từ thuở mây trời rơi nghiêng.
...........
Chào anh HKB!
Chúc mừng những câu thơ đầy tâm trạng
Hứng lời câu hát dân ca:
“Trách lòng bạn ngọc sao mà mau quên”
Chơn Hiền đang ở blog bên
Chớ ai đâu có dám đi quên họ Huỳnh
Kim Bửu của quý trời cho
Sáng hơn vật báu trên đường thỉnh kinh.
Hì...
Đăng nhận xét