Thơ Huỳnh Kim Bửu
Ước gì làm ngọn gió say
Ta lại ngồi chơi với cỏ may
Ăn sung chấm muối nếm gừng
cay
Tuổi thơ ta đó trâu với nghé
Nghé ngọ trâu ơi nhớ những
ngày…
Ta lại tung tăng với trăng
này
Vành vạnh tròn trăng mười sáu
đây
Tuổi em mười sáu tròn trăng
ấy
Tóc xỏa ngang vai cho gió
bay…
Ta ngủ bên trời gối gốc cây
Chuồn kim nhẹ đáp xuống chân
mày
Trong mơ ta cả vườn trái chín
Thơm ngọt đôi mươi hồn chất
đầy.
Ta ước mình làm ngọn gió say
Để được lang thang cùng kiếp mây
bay
Ta cũng muốn đất trời thật
rộng
Cho những tình xa trong mắt
cay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét