Thơ Huỳnh Kim Bửu
Lập Đông về
Lập Đông trước, lập Đông sau
Rét cũ còn trong chăn
Đắp làm sao đủ ấm.
Mưa dầm lũ tràn
Cuốn trôi hết cái nghèo cái khó
Còn lại cái tay không
Nhận quà cứu trợ
Từ lòng thảo thơm.
Còn lại cánh đồng
Không ra cánh đồng
Giọt mồ hôi rục
Bùn non.
Lập Đông về
Những người già gọi điện nhau
Nỗi thương nhớ
Nghẹn hai đầu
Dây nói.
Lập Đông về rét trong gió
Nhựa lặn trong cây
Một ngày nắng ấm
Bật thành nụ hoa.
Tiết Lập Đông năm Tân Mão – 2011.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét