Thơ Huỳnh Kim Bửu
Từ con cá nhảy lên bờ
Từ con cá nhảy lên bờ
No nê lũ kiến cỏ bờ máu tanh
Có người ngồi tựa gió xanh
Vừa đeo vừa đếm vô thanh nỗi mình
Hỏi lòng nay đã dịu thanh
Mà đem chăn đắp vòng quanh kiếp người
Ôm đàn ra gãy giếng khơi
Năm mươi cô gái hát lời “tình quân”…
Trăng non chiếu xuống nẻo gần
Đâu thời nhạc ngựa hia ông trở về
Một đời mẹ vẫn tái tê
Mà cho ta cả bốn bề thong dong
Thương chiều khe chảy long tong
Con két cắn quả, nhạn hồng bơ vơ
Nhà ai tiếng chị ù ơ…
Lời ru mượt cả giấc trưa chim cành .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét